top of page

The Weeknd - R&B “thô tục”

Updated: Jan 11, 2021



The Weeknd là nghệ danh của Abel Tesfaye - ca sĩ da màu người Canada. Do chán ghét tên thật của mình, anh quyết định lấy tên The Weekend nhưng sau đó do có một ban nhạc khác đã lấy chính tên này nên anh bỏ luôn một chữ “e”. Với ảnh hưởng âm nhạc từ Prince, R.Kelly và đặc biệt là Michael Jackson, Weeknd phát triển kỹ năng hát của anh với những điểm khá giống những nghệ sĩ này đặc biệt trong cách sử dụng giọng falsetto (giả thanh). Chính bài hát Don’t Stop Till You Get Enough của Michael Jackson trong đĩa Off The Wall là nguồn gốc chính cho việc anh áp dụng lối hát này. Bản thân anh còn cover cả bài hát Dirty Diana trong đĩa Echoes Of Silence với tên rút gọn là D.D. Nếu như trước đây cách sử dụng giọng giả thanh với các ca sĩ nam không được ưu ái lắm, thậm chí có người còn nói hát giọng này chỉ gây cho người nghe cảm thấy “ngứa hai hòn d..”, thì đến khi những nghệ sĩ bậc thầy như Marvin Gaye, Prince hay Michael Jackson thể hiện kỹ năng này một cách tài tình thì thính giả càng đón nhận hơn. Giống như chính Prince đã từng hát “Am I black or white? Am I straight or gay?” thì thực sự câu trả lời không còn quan trọng nữa, vì giọng giả thanh đặc trưng của anh vượt trên cả những ranh giới giữa giọng nam và nữ, mà nó như là một nghệ thuật hát của người nghệ sĩ.



Với các nghệ sĩ hiện nay như The Weeknd, Justin Timberlake, Adam Levine thì cách hát này cũng để góp phần việc thể hiện những nốt cao vút một cách nhẹ nhàng phù hợp với thị hiếu của thính giả trẻ. Tuy nhiên nghệ thuật vẫn là nghệ thuật, tài năng vẫn là tài năng. Và The Weeknd vẫn có cả hai.

Nếu như người ta hát nhạc soul/r&b với cảm xúc, đam mê, mạnh mẽ thì giọng The Weeknd khi hát trong quãng giọng thật lại ngọt nhẹ và vì vậy lúc lên những nốt cao, giọng hát như tê lại, mỏng manh dễ vỡ. Nhưng đó chính là cái hay và độc đáo trong giọng hát rất đặc trưng của anh.

Thế nên khi mà dòng nhạc R&B cũng đang bị thương mại hoặc pop hoá hơn, thì những nghệ sĩ như The Weeknd như thổi một luồng gió mới vào dòng nhạc này. Tuy nhiên nhạc của anh không bình thường một chút nào. Nó hoàn toàn thậm chí rất thô tục.

Trước đây dòng nhạc R&B được biến chuyển theo từng giai đoạn với những âm hưởng của nền tảng nhạc blues với giai điệu funk, hoặc sau đó là soul và blues, thì nhạc R&B đương đại có thêm chất hip hop và điện tử. Những nghệ sĩ trước như thời kỳ vàng với Babyface có âm hưởng soul và blues thì sau đó TLC hay Usher lại có ảnh hưởng của hip hop. Với The Weeknd thì phần nhạc điện tử có ảnh hưởng lớn nhất, và nó góp phần đẩy cao được giọng ca luyến láy rên rỉ của anh.

Vậy nhưng giai điệu ngọt ngào, tiếng hát  bay bổng của The Weeknd thì hoàn toàn trái ngược với nội dung thô tục của bài hát. Hai thái cực này chính là điểm nổi bật của nhạc The Weeknd và hoàn toàn đi ngược với phong cách nhạc R&B của các nghệ sĩ khác khi người ta kể về chuyện tình yêu, thì anh chỉ kể về tình dục và chất kích thích.

Đĩa mixtape đầu tiên House Of Balloons kể về buổi tối thác loạn với tình dục và thuốc lắc. Các đĩa sau cũng tiếp tục các chủ đề đấy. Ví dụ như bài Can’t Feel My Face nói về việc phê cocaine đến mức nhân vật trong bài hát không còn cảm giác các cơ trên mặt nữa. Trong bài Starboy thì có nguyên một câu “cô ấy lau sạch cả cái bàn bằng mặt mình”. Rồi trong bài Ordinary Life:

“Heaven in her mouth, got a hell of a tongue I can feel her teeth when I drive on a bump Fingers letting go of the wheel when I cum Whe-wheel when I cum, whe-wheel when I cum David Carradine, I'ma die when I cum She just givin' head, she don't know what I've done”

Cả đoạn đầu chỉ để mô tả việc nhân vật chính được cô gái thổi kèn khi đang lái xe. Giai điệu ngọt ngào nhưng từ ngữ như “heaven in her mouth”, “feel her teeth” khi vấp phải ổ gà, “hai tay thả khỏi vô lăng khi xuất t...”, thì đầy dung tục. Hoặc như bài Often thì đầy rẫy các từ như “make that pussy rain”, “make that pussy pop”, “ride my dick and back it up like parking” khiến nghe cả bài hát như đang xem một bộ phim con heo. Kể cả cách dùng từ dung tục của The Weeknd cũng rất sáng tạo đến mức nhiều khi nghe rất tượng hình, ví dụ  như “she knows her pussy got a fanbase” hay “she bend it over like she got no back bone”.

Việc hát những từ ngữ bậy bạ qua nền nhạc trữ tình và lối hát êm dịu hoàn toàn là ý đồ của The Weeknd. Chính anh thừa nhận là anh biết mình đi đúng hướng với dòng nhạc của mình khi anh có thể hát những từ như “pusy-ass n....” một cách thanh lịch, tao nhã và sexy nhất và mọi người vẫn đón nhận.

Vì thế mà đến một nghệ sĩ lớn trong thể loại nhạc R&B đương đại như Babyface phải thốt lên là mặc dù lời nhạc của The Weeknd quá sốc nhưng vẫn thừa nhận anh là một nghệ sĩ trẻ tài năng và ưa thích mới của Babyface.


Hay thì hay thật đấy, nhưng ở chiều ngược lại, vô hình trung các nghệ sĩ trẻ hiện nay đã không còn chút ngần ngại phô bày những thứ tục tĩu trong các bài hát, và hoàn toàn không có vấn đề gì khi đặt nhãn Parental Advisory lên đĩa của họ. Cũng nhân hôm nay là ngày 1-11, kỷ niệm ngày lần đầu tiên RIAA đặt nhãn Parental Advisory lên đĩa của họ vào năm 1985, có đôi lúc tôi cũng tự hỏi nếu lời hát của các nghê sĩ trẻ như Rihanna, Weeknd, Drake, Nicki Minaj, Pharrel Williams được đặt trong bối cảnh những năm 80s thì mọi chuyện sẽ thế nào. Các bạn có thể đã nghe nói về the Filthy-15 của những năm 80s rồi chứ? Trong bốt tiếp theo vào ngày Chủ nhật 4-11, chúng ta hảy thử quay lại lịch sử xem lúc đó lời lẽ thế nào thì đã bị lên án rồi nhé.


Hẹn gặp lại.

Kroon

4,382 views

Recent Posts

See All
bottom of page