Năm 2014 là một trong những năm ưa thích của tôi vì các đĩa favorite đều rất đa dạng về thể loại pop, rock, hip hop, blues, r&b và cả country, thể loại tôi không phải hợp lắm. Và nhìn chung đĩa nào trong danh sách này cũng thuộc dạng từ hay đến rất hay, làm tôi suýt quên mất Taylor Swift ra đĩa 1989 năm này.
1. Hozier - Hozier (blues/soul)
Đây là đĩa đầu tay xuất sắc của Hozier khi anh mới 24 tuổi. Cả thế giới biết đến anh từ bài hát Take Me To Church. Giọng hát ấm áp và vang khoẻ của Hozier kèm theo tiếng đàn guitar gẩy theo chất blues là thứ mộc mạc nhất bạn có thể tìm được trong đĩa nhưng mọi thứ vẫn cuốn hút vô cùng. Có lẽ cũng cả do phần ca từ rất mạnh mẽ và đôi phần gây shock.
2. Pharrell Williams - G I R L (funk/neo soul/r&b)
Bài hát Happy của Pharrell có lẽ là một trong những bài bị bật nhiều nhất năm đó nhưng may thay tôi không thấy ngấy khi nghe lại cho đến giờ. Chất nhạc của anh vẫn cool và độc đáo như những bài hát anh sáng tác và sản xuất cho các nghệ sĩ khác. Những bài hay nhất phải kể đến Marilyn Monroe, Gust Of Wind, Know Who You Are. Đĩa này còn có sự tham gia của Daft Punk, Alicia Keys, Justin Timberlake.
3. Jack White - Lazaretto (blues rock/garage rock)
@Tài Anh @Giang Nami để đây và không nói gì
Thôi cho thêm một dòng nữa, đĩa này của Jack White hay lắm vì anh lại làm thứ nhạc vô cùng theo cảm hứng chứ không bị gò ép và may thay tài năng của anh chỉ có thể cho ra nhạc hay thôi.
4. Big K.R.I.T. - Cadillactica (hip hop)
Một trong những album hay nhất của Big K.R.I.T. nhờ phần beat mang phong cách soul. Ở đây anh tự tạo ra một hành tinh của riêng anh gọi là Cadillactica và từ đó thể hiện hết những cảm xúc, suy nghĩ, nỗi đau của bản thân. Thực tế Cadillactica chỉ là thế giới trong tâm trí nhận thức của anh. Và vì vậy album này là một ngôi sao sáng trong danh sách hip hop của năm nay.
5. Jessie Ware - Tough Love (pop/electronica)
Jessie Ware là một trong những nữ ca sĩ tôi yêu thích nhất vì chất giọng của cô và vì sự tinh tế trong dòng nhạc của cô. Đó không phải là nhạc pop thông thường vì ảnh hưởng của r&b và nhạc điện tử khá rõ. Đĩa này cũng không phải ngoại lệ.
6. Black Keys - Turn Blue (blues rock)
Sau đĩa cực đỉnh El Camino là một đĩa cũng rất hay Turn Blue. Tôi nghĩ Black Keys là một trong ít nghệ sĩ ở thời kỳ này vẫn có thể chế ra các giai điệu vô cùng catchy. Còn chất blues trong cách đánh nhạc thì chỉ làm nhạc của họ hay hơn thôi.
7. Damon Albarn - Everyday Robots (electronic/rock/ experimental)
Album solo đầu tay của Damon - ca sĩ của nhóm nhạc Blur và người đồng sáng lập cũng như giọng ca của 2D trong ban nhạc ảo Gorillaz. Thế nên bạn có thể đoán nhạc đĩa này thế nào. Tôi không biết album này nhạc thể loại gì cụ thể vì nó có tính thử nghiệm vô cùng như nhạc của anh nói chung với hai ban nhạc kia. Tuy nhiên đĩa này nhìn chung có sự ảnh hưởng của nhạc của Thom Yorke - ca sĩ nhóm Radiohead.
8. The Roots - ...And Then You Shoot Your Cousin (alternative hip hop)
Ban nhạc hip hop tài năng The Roots này luôn mang lại ngạc nhiên cho người nghe. Đĩa này cũng vậy. Nội dung nói về bạo lực trong văn hoá hip hop ở Mỹ cũng như xã hội nước này. Với tài năng của các thành viên trong ban nhạc, chất nhạc trong đĩa này vì thế không giống như các album hip hop thông thường khác.
9. Kasabian - 48:13 (electronic rock)
Một đĩa nhạc mang tính thử nghiệm khi Kasabian mang nặng chất điện tử vào đĩa này. Tiêu đề album được lấy theo thời lượng của cả đĩa. Các bài hát nghe đều rất lạ so với nhạc của họ trước đây. Tuy nhiên nhạc đĩa này nghe lại có một cá tính rất riêng từ Stevie đến Eez-eh hay Explodes và Bow.
10. Talib Kweli - Gravitas (hip hop)
Talib đặt tên đĩa Gravitas để như nói về bản thân, một người sẵn sàng nói lên những sự thật và vì thế lời nói và hành động của anh sẽ có trọng lượng vô cùng. Điều đặc biệt của đĩa này còn là chính đích thân Talib sẽ bán và phân phối đĩa đến từng fan. Nói chung Gravitas là một đĩa rất hay bổ sung vào bộ discography cực kỳ chất của Talib Kweli.
11. Slash ft. Myles Kennedy and The Conspirators - World On Fire (hard rock/heavy metal)
Đĩa nhạc ấp ủ từ lâu của Slash với khả năng công phá mạnh nhất kể từ "Appetite for destruction". Không chỉ gợi lại thời hoàng kim ngày nào với thứ nhạc cuốn phăng mọi thứ, Myles Kennedy có sự đóng góp đáng kể với khả năng sáng tác như tạo ra một nửa tương hỗ với Slash trong đĩa này. Đĩa còn feature 1 track instrument của Slash (Safari Inn), điều ít thấy trong các album của anh.
12. J. Cole - 2014 Forest Hills Drive (hip hop)
Đĩa nhạc này được tung ra không hề qua chiến dịch marketing nào nhưng vẫn rất thành công. Không cần khách mời vào rap cùng bài nào trong đĩa, một mình J. Cole vẫn cân cả đĩa xuất sắc khi anh đề cập đến những vấn đề trong xã hội như tầng lớp hay chủng tộc trong Fire Squad.
13. Tori Amos - Unrepentant Geraldines (baroque pop)
Một album rất hay của Tori giúp cô tìm lại đỉnh cao mà cô từng có được trong những năm 90. Giọng hát của cô vẫn là điểm sáng cùng với phong cách nhạc khá dị trên nền chủ đạo của piano.
14. Pallbearer - Foundations Of Burden (doom metal)
Đúng như cái tên thể loại doom metal, nhạc của Pallbearer có sự bế tắc. Chỉ có 6 bài nhưng có những bài thời lượng lên đến 11 phút. Các bài đều có tempo chậm với chủ điểm là giai điệu bài hát và tiếng riff gầm gừ của guitar. Đĩa này sẽ rất hợp tâm trạng lúc buồn khổ nhất.
15. Damien Rice - My Favourite Faded Fantasy (folk/indie rock)
Một đĩa nhạc buồn của ca sĩ người Ireland. Album tập hợp những ca khúc slow jam nhẹ nhàng để gợi nhắc người nghe tình yêu có thể làm con người khổ đau.
16. Leonard Cohen - Popular Problems (folk pop)
Huyền thoại Leonard trở lại với đĩa nhạc cực hay. Tiếng hát khàn đục của ông được làm mềm với giọng background của các ca sĩ nữ hoà với keyboard và phần bass đều đặn.
17. Royal Blood - Royal Blood (blues rock/garage rock)
Đĩa đầu tay của bộ đôi rock người Anh. Lại một đĩa hay trong list của năm 2014 này. Chất nhạc khá riêng và độc đáo được đánh giá rất cao. Khác với các band indie rock khác, nhạc của Royal Blood ồn ào hơn rất nhiều. Figure It Out và Little Monster là những bài hay nhất trong đĩa này.
18. Run The Jewels - Run The Jewels 2 (hard core hip hop)
Bộ đôi hip hop này lại sản xuất một đĩa nhạc cực chất từ phần production cho đến sự phối hợp hài hoà trong phần rap của Killer Mike và El-P. Chất nhạc điện tử raw giống như đĩa Run The Jewels 3 sau này.
19. Eric Church - The Outsiders (country rock)
Mặc cho thể loại country không phải là dòng yêu thích của tôi, nhưng không thể bỏ qua nhạc của Eric Church. Anh không chỉ sáng tác những giai điệu cực hay mà cách phối hợp với nhạc rock càng làm dầy và cá tính cho nhạc country.
20. Rosanne Cash - The River & The Thread (country folk/americana)
Khỏi phải nói đây lại tiếp túc là album xuất sắc trong danh sách cực kỳ ấn tượng của năm 2014. Đúng như thể loại americana, đĩa nhạc là sự tổng hợp của folk, country, blues, r&b, gospel theo một phong cách nhẹ nhàng trữ tình vô cùng.
21. Alt-J - This Is All Yours (indie rock/indie pop)
Chuỗi bài Arrival In Nara, Nara, Leaving Nara là lý do kéo tôi đến với đĩa nhạc này. Nhạc nghe bay và ảo lắm. Không phải theo cách của edm đâu mà là của nhạc Alt-J.
22. Ed Sheeran - X (pop/soul)
Đĩa hay nhất của Ed. Khả năng sáng tác những giai điệu lọt tai nhất chỉ với cây guitar thùng cho thấy anh tài năng thế nào. Mặc dù cũng vì vậy đó là điểm yếu của anh khi nhạc của anh không được đa màu sắc. Dù sao thì đĩa này ít điểm yếu hơn các đĩa khác của anh.
23. Marty Friedman - Inferno (instrumental metal)
Sau đĩa D.N.A không mấy thành công năm 2010, Marty Friedman có lẽ muốn thử nghiệm kết hợp giữa nhạc Nhật như cách anh chơi trong Tokyo Jukebox 1 & 2, với Heavy Metal. Album đầy tính thể nghiệm với rất nhiều khách mời như Danko John (nhóm Danko John, hát), Alexi Laiho (Children of Bodom, solo), Rodrigo Gabriella (Classical guitar), Jørgen Munkeby (vừa solo guitar vừa thổi kèn!). Và xúc động hơn cả là track có sự góp mặt của Jason Becker, người bạn lâu năm vẫn đang chống chọi với hội chứng ALS (hay hội chứng Louh Gherig - hội chứng mất khả năng điều khiển toàn bộ cơ), nhưng vẫn tiếp tục sáng tác. Tôi không thể tưởng tượng ra công sức của Marty Friedman khi làm ra album này. Rất nhiều cảm xúc.
24. Nili Brosh - A Matter Of Perception (instrumental/progressive metal)
"Nữ cầm thủ" người Mỹ gốc Israel chuyên sử cây đàn 7 dây với tốc độ shredding điên cuồng. Nhưng 'A matter of perception' là một album có nhiều thứ hay ho hơn là Shredding, mà điển hình nhất là khả năng chơi Progressive Metal với cách làm chủ nhịp siêu đẳng của cô, đối ẩm cùng tay trống Virgil Donatti. Tôi rất thích "Double Etendre", "Silence of yesterday", và đặc biệt là "A Matter of perception", và chưa bao giờ hết ngạc nhiên với cách Nili và Virgil D. chơi với 2 tiết tấu hoàn toàn khác nhau mà vẫn khớp đến vậy.
25. Baby Metal - Baby Metal (kawaii metal)
Mọi người cười cười khi người Nhật nghĩ ra Kawaii Metal, là thứ kết hợp giữa nhạc J-pop nhí nhảnh dễ thương với Heavy và Extreme Metal. Giọng hát của Su-Metal, lúc này mới 17 tuổi, cho thấy nước Nhật nhiều người tài đến thế nào, chưa kể đến khả năng chơi nhạc của các shredder người Nhật như anh Takeshi Ueda. "Megitsune", "Akatsuki", "Ijime, Dame, Zettai" là những track tôi nghe không biết chán.
26. Unisonic - For The Kingdom (heavy metal)
Đĩa thứ 2 của Superband gồm Michael Kiske (ex-helloween), Kai Hansen (ex-Helloween, gamma Ray) và 3 anh trong nhóm Pink cream 69 (Mandy Mayer, Dennis Ward, Kosta Zafiriou) với chất Heavy Metal thuần khiết khi các anh chơi nhạc với thứ âm thanh 'basic' nhất như thời những năm 80s, và tập trung vào chất lượng các ca khúc. Đáng ngạc nhiên là đĩa này có vẻ hay hơn đĩa trước (Unisonic) khi đa phần các bài là do anh Dennis Ward (bass) viết (không nên để Michael Kiske sáng tác nhiều). Track điển hình gồm có "Exceptional", "For the kingdom", "Manhunter", và đặc biệt là "Find Shelter".
27. St. Vicent - St. Vincent (indie/alternative rock) Một cô gái cá tính, chơi một thứ nhạc khá lạ không biết nên đặt vào thể loại nào, lại còn chơi guitar theo cách dùng tay cầm pick rất dị. St Vincent thậm chí còn đặt hàng Ernie Ball cho ra riêng một dòng guitar signature mang tên cô, với chủ trương làm ra guitar cho nữ chơi (do tay phái đẹp thường ngắn hơn mà đeo guitar cao quá thì lại bị vướng). Cây đàn signature này sau đó rất thành công về thương mại và thậm chí còn là 1 trong 3 cây ưa thích đi biểu diễn của Jack White. St. Vincent sau đó thắng giải Grammy 2015 cho Alternative Rock và là người phụ nữ thứ hai thắng giải này từ những năm 90s! 28. Pink Floyd - The Endless River (ambient/instrumental music)
David Gilmour tuyên bố Pink Floyd sẽ ra album cuối cùng làm các fan xếp hàng chờ mua bằng được. Mặc dù ít, mấy track hát vẫn giữ được màu sắc truyền thống của Pink Floyd, cúng không có gì mới. Những track instrumental còn lại, mặc dù về tinh thần thì có vẻ sáng tác ở những thời điểm khác nhau, dễ có đến cả 20 năm (album cuối cùng trong thế kỷ 20 của Pinkfloyd là The division Bell 1994!), nhìn chung đĩa này vẫn xứng đáng có trong bộ sưu tập và để bật trong nhà ở những thời điểm cần chiêm nghiệm. 29. Slipknot - .5: The Gray Chapter (Extreme metal)
Một album đầy cảm xúc và có vài phần tưởng nhớ về tay bass Paul Gray, nhưng nét nhạc đặc trưng của Slipknot vẫn không hề phai nhạt, và hơn thế nữa, họ cho thế giới thấy họ có thể tiếp tục chinh phục khi không còn Paul Gray. Bộ đôi Jim Root và Mick Thomson vẫn tuyệt hay ở những track như "Nomadic" hay "Killpop", còn Corey Taylor thì khi cần vẫn cào xới ruột gan người khác bằng giọng hát của anh Phew, một năm quá ổn với các album đều xuất sắc ngang ngửa nhau mặc dù mỗi đĩa đều theo thể loại phong cách khác nhau. Xin lỗi hẹn với Taylor Swift thêm 1 lần. Hẹn gặp lại các bạn năm 1987!