top of page

Kiko Loureiro - No Gravity (2004)

Updated: Nov 1, 2018


No Gravity artwork

Tui có đôi chút ngạc nhiên khi Dave Mustaine chọn Kiko Loureiro là cây solo guitar của Megadeth cho đĩa Dystopia, sau một thời gian dài gắn bó với Chris Broderick. Kiko Loureiro, mặc dù đã ghi dấu không nhỏ trong ngành Power Metal và Neoclassical với ban Angra với kỹ thuật điêu luyện, vẫn là một dấu hỏi lớn khi chuyển qua chơi Thrash Metal, đặc biệt là với một ban nhạc giàu tính kỷ luật như Megadeth. Dave Mustaine là một gã cực cầu toàn trong studio và luôn bị ám ảnh bởi vị trí số 1 Billboard. Bắt đầu từ thời thu những đĩa như Youthanasia, Dave đã nổi tiếng với việc ép tất cả các cây phải chơi nhạc qua decibel meter. Không có ai được đánh lệch dù chỉ 1 nốt.


Tui bèn cố tin vào cái sự tuyên bố của Dave rằng gã là 'vua Midas' cho các nhóm Thrash Metal vì gã chính là người nhìn ra tài năng của James Hetfield (Metallica), Kerry King (Slayer), và Darell Dimebag (Pantera); chưa kể đến việc tìm thấy Marty Friedman hay Chris Broderick cho chính Megadeth của gã. Dave thường đúng. Và quả nhiên không phụ sự tin tưởng, Dystopia là sự trở lại tuyệt hay với những track như The Threat Is Real, hay Conquer or Die.


Hôm nay tạm không nói về Megadeth, mà hãy nghe nhạc của Kiko Loureiro. Solo album "No Gravity" của anh nầy là một đĩa rất thú vị với sự hòa trộn của Instrumental Metal với rất nhiều âm thanh đặc biệt, trong đó có cả nhạc cụ truyền thống của Brazil.


Nếu như Kiko còn hơi rụt rè ở 2 track đầu (Enfermo và Endangered Species), thì từ track thứ 3 anh tăng tốc như một chiếc xe đua với một loạt track ấn tượng liên tiếp như Escaping, No Gravity, Pau-de-Arara, La Force de L'âme, Tapping Into My Dark Tranquility, và Moment of Truth.


Mà đúng là ảnh đua thiệt chớ. "Escaping" là track không dành cho người yếu tim, với tốc độ và sức mạnh như một chiếc xe F1 lao băng băng Lap này qua Lap khác mà không mắc một sai sót nào (làm tôi nhớ tới tay đua có phong cách lái ngọt y chang như vậy - Jenson Button). Ấy thế mà chiếc xe bỗng giảm tốc đột ngột ở khúc cua phút 02:40 trong khi tui vẫn đinh ninh là anh cứ thế sẽ phi vèo về đích. Tất cả máy quay đều zoom sát vào chiếc xe, và Kiko, như bất chấp cho các xe khác có thời gian đuổi theo và vượt qua mình, bình thản quay qua ... rút đàn ra solo réo rắt. Tưởng như solo xong lúc 3:40 rồi (sốt ruột thấy bà), ảnh lại túc tắc làm thêm vòng nữa. Để rồi vừa dứt câu thứ hai, quăng đàn, vào số, và chiếc xe phóng vọt đi như cũ với tốc độ thậm chí còn nhanh hơn và lao băng qua đích với cú chạy ngón nhanh khó tin ở điểm cuối.

"La Force de L'âme" (Strength of mind) cũng là một track hay với các âm thanh hòa quyện khéo léo, lung linh như thể bước qua một tấm màn trước khi đi vào một thế giới khác vậy.


Nhưng track tui thích nhứt (và nguy hiểm nhứt) là "Moment of truth". Khỏi phải nói đến sự dẫn dắt tuyệt với khi trước track này là "Tapping Into My Dark Tranquility", với âm thanh rất mông lung kỳ ảo, rồi đột nhiên làm cái đùng. Xin mời.

Đây là một album rất đáng nghe, đặc biệt cho những ai thích tiếng guitar distortion vừa nặng vừa sạch, tốc độ, và không thiếu những âm thanh thể nghiệm làm đầy cho không gian thưởng thức. Album này được ghi âm chỉ bởi 2 ông bạn là Kiko Loureiro (mọi thứ trừ 2 cây dùi trống) và Mike Terrana (dĩ nhiên là 2 cây dùi). Tin tốt cho những ai định lập band mà chưa có đủ cây.


Kiko và Mike

Hẹn gặp lại.


Kai


257 views

Recent Posts

See All
bottom of page